Ly cà phê Chồn thứ hai

Ngày hôm sau, giữ cho bụng hoàn toàn trống, cố gắng hút thuốc thật ít để chờ cho đến khi ly cà phê được bưng ra, tôi gạt bỏ mọi giả định ra khỏi đầu, thả lỏng mọi nhiệm vụ cho các giác quan
Và buông thả chúng trong ly cà phê cho đúng ý nghĩa của chữ “Tận hưởng”.
Khi mũi tôi không còn phải cố gắng phân tích đâu là những hương đặc trưng của arabica hay robusta, không phải tìm cách nhớ lại các mùi của mỗi vùng nguyên liệu để gạn lọc, để so sánh, thì cảm giác lâng lâng trỗi dậy một cách hoàn toàn tự nhiên. Mùi mỡ gà đã lặn đi đâu mất bên dưới, và hình như nó đang nâng mọi thứ mùi có mặt đậm đặc ở đó. Những thứ mùi đó hoà quyện lại một cách quyến rũ, rồi đến lượt chúng vô tình nâng bổng cả cảm xúc của tôi.
Cố gắng tự chủ, tôi pha từng chút đường vào ly của mình, quấy và nếm để bảo đảm là mình không quá tay. Khi nhận thấy vị đủ cân bằng, tôi thoả thích sục sạo lưỡi của mình trong từng ngụm nước cà phê. Tôi không còn phải băn khoăn về vị này hay vị khác, chỉ cần biết là lưỡi của tôi, cuống họng của tôi đang hân hoan gặp gỡ từng ngụm nhỏ cà phê. Và cảm thấy mình đang thực sự thăng hoa.
Và cứ thế, từng ngụm, từng ngụm nhỏ, nhỏ lại, nhỏ lại nữa khi ly cà phê càng vơi đi. Mũi của tôi, lưỡi của tôi, cuống họng của tôi mỗi lúc lại càng thêm lưu luyến khi chia tay với từng ngụm, từng giọt cà phê chảy xuyên qua nó.
Sau hơn 12 tiếng đồng hồ, khi mắt tôi nhắm lại, dường như những giác quan của tôi vẫn đang còn lơ lửng đâu đó với những giọt cà phê đang chảy mãi, chảy mãi. Và tôi chắc chắn một điều rằng, những giác quan riêng rẽ của mình có trí nhớ, có tình cảm. Bởi vì trong giấc ngủ, tôi có cảm giác rằng sự quyến luyến của chúng vẫn đang liên miên chảy tiếp, nối từ giấc mơ này qua giấc mơ khác như một dải lụa mềm mại, dịu dàng khôn tả.
 
Sáng hôm sau, tôi tự nhủ – Cà phê Chồn – đó là tên của một huyền thoại. Nhưng cảm giác mà nó đem lại thì mãi mãi vẫn là một điều huyền bí. Giả sử rằng các giác quan của tôi có đủ năng lực siêu nhiên để phân tích huyền thoại đó ra từng thành phần một, thì sự quyến rũ của nó vẫn nằm ngoài khả năng mô tả của mọi ngôn từ.